Monday, February 7, 2022

Làm thế nào để giảm mỡ nội tạng của bạn?

Nhiều người không biết về chất béo nội tạng - một vấn đề sức khỏe tiềm ẩn chưa được nói đến một cách đầy đủ. Đây là chất béo nằm sâu trong bụng bao bọc xung quanh các cơ quan quan trọng của bạn.

Nó rất khác với lớp mỡ dưới da mà bạn nhìn thấy rõ ràng, và nó gây ra một loạt các vấn đề sức khỏe như tăng huyết áp, bệnh tim, cholesterol cao, tiểu đường và hơn thế nữa.

Eat This, Not That! đã nói chuyện với Juliet Root, huấn luyện viên (HLV) được chứng nhận Onyx NASM, và đã được giải thích lý do tại sao việc giảm và cách giảm mỡ nội tạng lại quan trọng.

1. Tại sao việc giảm mỡ nội tạng lại quan trọng?

Theo HLV Root, "Khi so sánh với chất béo dưới da, chất béo nội tạng có nhiều khả năng gây ra các rủi ro y tế nghiêm trọng hơn. Mỡ nội tạng có thể gây viêm và thu hẹp mạch máu. Việc thu hẹp các mạch máu sẽ làm tăng huyết áp của bạn, có thể dẫn đến các biến chứng y tế khác. Ngoài ra, còn có mối quan hệ giữa mỡ nội tạng và kháng insulin, điều này có thể khiến bạn khó giảm cân hơn".

2. Những bài tập trao đổi chất hiếu khí và kỵ khí (aerobic và anaerobic)Root nói, "Khi nói đến tim mạch, có một cuộc tranh luận đang diễn ra là: việc tập luyện cường độ thấp trong thời gian dài tốt hơn hay tập luyện cường độ cao trong thời gian ngắn hơn tốt hơn? Tôi nói là cả hai! Khả năng đốt cháy chất béo của cơ thể bạn bị ảnh hưởng bởi quá trình đốt cháy calo và cả hai cách tập luyện đều có thể cung cấp điều này. Bạn có thể tập trung vào cả luyện tập aerobic thông qua bài tập bền vững cho tim mạch và luyện tập anaerobic, đòi hỏi các bài tập cường độ cao được thực hiện trong một khoảng thời gian ngắn hơn. Cả hai đều có hiệu quả trong việc giúp cơ thể đốt cháy calo và chất béo dư thừa", theo Eat This, Not That!3. Giảm thiếu hụt calo của bạn

"Cách tốt nhất để giảm bất kỳ loại chất béo nào, bao gồm cả chất béo nội tạng, là giảm lượng calo tiêu thụ hằng ngày của bạn xuống dưới mức TDEE", HLV Root cho biết.

TDEE (Total Daily Energy Expenditure) là chỉ số calo (năng lượng) cơ thể đốt cháy trong 1 ngày, bao gồm tất cả các hoạt động thể chất, ăn chơi, hít thở, ngủ nghỉ, tập luyện trong 1 ngày.

"Mức thâm hụt calo hằng ngày của bạn càng cao, bạn sẽ giảm mỡ càng nhanh. Khi cơ thể bạn thiếu calo từ các nguồn bên ngoài để duy trì bản thân, nó sẽ bắt đầu xử lý lượng mỡ dự trữ thành năng lượng. Mặc dù không thể nhắm mục tiêu cụ thể đến mỡ nội tạng, nhưng việc giảm mỡ nội tạng có thể dễ dàng hơn vì nó nằm gần gan", HLV Root giải thích.

4. Ăn thực phẩm toàn phần và thực phẩm hữu cơ

Làm thế nào để giảm mỡ nội tạng của bạn? - ảnh 2


"Hãy tập trung vào việc ăn những thực phẩm hữu cơ có nguồn gốc từ thiên nhiên. Khả năng tiêu hóa và hấp thụ các chất dinh dưỡng từ thực phẩm chưa qua chế biến của cơ thể mang lại cơ hội tốt hơn để tối ưu hóa hệ thống trao đổi chất của bạn. Đặc biệt, thực phẩm có nguồn gốc thực vật chứa nhiều chất xơ cần nhiều năng lượng hơn để tiêu hóa, giảm cảm giác thèm ăn và lượng calo nạp vào cơ thể", HLV Root cho biết, theo Eat This, Not That!

5. Cách nhận biết bạn đang giảm mỡ nội tạng

HLV Root cho biết: "Bởi vì bạn không thể nhìn thấy mỡ nội tạng ở bên ngoài, nên khó có thể phát hiện ra nó, ngay cả với số đo vòng eo. Ngay cả những người có bụng dường như phẳng cũng có thể mang chất béo xung quanh các cơ quan của họ. Điều này đôi khi được gọi là TOFI (gầy ở bên ngoài, béo ở bên trong)".

Không giống như cân trở kháng sinh học và thước đo nếp gấp da để kiểm tra lượng mỡ cơ thể mà bạn có thể nhìn thấy, chỉ quét CT và quét Dexa mới có thể tách mỡ dưới da khỏi mỡ nội tạng để có kết quả chính xác. Có rất nhiều trường đại học và phòng khám cung cấp các dịch vụ này, theo Eat This, Not That!

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi

Thay vì suốt ngày luyên thuyên về bản thân tài giỏi thế nào, người trầm ổn chọn cách im lặng để hành động, dùng kết quả để khẳng định giá trị.Lớn dần cùng tuổi tác, nội tâm của con người cũng trở nên an định dần. Thế nhưng, để đạt được sự trầm ổn, con người chắc chắn phải trải qua rất nhiều điều trong cuộc sống.

Người trầm ổn đa phần đều có nội tâm lạc quan, cảm xúc mạnh mẽ, sẽ không để năng lượng tiêu cực (vốn dĩ rất ít ỏi) ảnh hưởng đến bạn bè xung quanh. Nếu họ có khiếu hài hước thì mức độ cũng được kiểm soát trong phạm vi nhất định, không tự biến bản thân thành kẻ ấu trĩ, ngu ngốc và thiếu suy nghĩ. 

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi - Ảnh 1.

Đã là người trầm ổn, bạn chắc chắn phải có 11 đặc điểm sau đây:

1. Ít nói, nghe nhiều, nghĩ nhiều

Đối với người trầm ổn, việc quan sát, nghe ngóng và suy ngẫm còn quan trọng hơn cả việc nói. Vì họ hiểu rằng chỉ có phân tích vấn đề mới có thể đưa ra giải pháp, có nghe mới có thể thấu hiểu lòng dạ của kẻ đời.

Đồng thời, người trầm ổn luôn hiểu được chân lý: Đa số mâu thuẫn và tai hại trong cuộc sống đều xuất phát từ cái miệng. Họ dùng đôi mắt dung dị để quan sát cuộc đời, chỉ mở miệng lên tiếng khi đã suy xét kỹ càng và khi thật sự cần thiết.

Trầm ổn không phải không có nhân tính, không có cảm xúc, mà là cố gắng để bản thân trở nên đáng tin cậy, để người thương yêu cảm giác được sự an tâm. Cho dù có sóng gió bất ngờ ập đến, họ vẫn có thể bình tĩnh đối mặt để giải quyết vấn đề.

2. Không thể hiện cảm xúc trực tiếp lên vẻ mặt Vốn dĩ có thói quen suy nghĩ nhiều hơn nói chuyện nên cảm xúc của người trầm ổn cũng theo đó vững vàng hơn bất cứ ai.

Người trầm ổn ít khi thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, đặc biệt là những trạng thái tiêu cực như buồn bã, đau khổ, kinh ngạc, tức giận,... thậm chí ngay cả vui vẻ cũng chỉ được biểu hiện một cách rất nhạt nhòa. 

Đặc điểm này khiến người trầm ổn bị hiểu nhầm thành kẻ lạnh lùng, không có cảm xúc, máu lạnh, không thích quan tâm. Nhưng thật ra, họ luôn biết chăm sóc và thấu hiểu cho cảm nhận của người khác, chỉ là biểu hiện của họ không được nhiệt tình mà thôi. 

Tin chắc rằng, khi chọn người trầm ổn để nhờ vả hoặc chia sẻ tâm sự, họ sẽ là bờ vai vững chắc nhất để bạn dựa vào.

3. Không nói xấu, bịa chuyện 

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi - Ảnh 3.

Người trầm ổn ý thức được việc nói xấu sau lưng người khác hoặc bịa chuyện nói bậy là hành vi không đứng đắn của kẻ tiểu nhân. Điều này trái ngược hoàn toàn với quan niệm sống của họ.

4. Không dễ dàng đánh giá người khác 

Sở hữu tư duy và góc nhìn đa chiều, người trầm ổn không bao giờ tùy tiện đánh giá người khác chỉ bằng đặc điểm vẻ ngoài hay những lần tiếp xúc ban đầu.

Tuy nhiên, trường hợp đánh giá người khác cũng rất ít khi xảy ra với người trầm ổn vì họ luôn tôn trọng nhân cách của đối phương. Họ luôn cố gắng tìm ra ưu điểm người khác để điều hướng tư tưởng theo lối tích cực nhất.

Người trầm ổn luôn không ngừng tự đánh giá chính mình và thấu hiểu được việc trên đời không có ai hoàn hảo. Bản thân họ không hề hoàn hảo thì làm sao có tư cách để đi bình phẩm người khác?

5. Không đặt nặng lợi ích vật chất 

Người trầm ổn đa phần đã trải qua nhiều điều trong cuộc sống nên hầu như không ai quá coi trọng tiền tài vật chất. Nói như thế không có nghĩa là họ không cần tiền bạc, chỉ là khi đứng trong tình huống phải lựa chọn, họ sẽ nghiêng về phía còn lại, chứ không phải lợi lộc. 

6. Vạch kế hoạch trước khi làm việc 

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi - Ảnh 4.Đối nhân xử thế với cái đầu lạnh, người trầm ổn luôn bình tĩnh trước mọi tình huống diễn ra trong cuộc sống. Theo đó, họ luôn có tầm nhìn xa trông rộng và tư duy logic khi làm chuyện gì đó. Việc vạch ra kế hoạch trước khi hành động là công đoạn không thể thiếu. Đồng thời, dự trù phương án phòng ngừa rủi ro cũng là điều cần thiết. 

Người có tính cách trầm ổn đề cao sự chu toàn. Nếu không có đường lối rõ ràng, họ sẽ không tùy tiện bắt tay vào thực hiện.

7. Nói chuyện rành mạch, logic, tiết tấu chậm rãi vừa phải 

Cùng với lối tư duy đầy tính logic, cách nói chuyện của người trầm ổn cũng gãy gọn, súc tích, nói ít hiểu nhiều. 

Người ta thường quan niệm giọng điệu nói chuyện cũng thể hiện một tính cách con người. Người trầm ổn nói năng chậm rãi, câu từ rành mạch, chuẩn xác, mỗi câu mỗi chữ phát ra đều mang ý nghĩa nhất định, không dư thừa vô ích.

8. Nói được làm được 

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi - Ảnh 5.

Giữ chữ tín là nguyên tắc sống của người trầm ổn. Cũng vì nói ít suy nghĩ nhiều nên họ đa phần đều có sự chắc chắn với những điều bản thân đưa ra. 

Tuy nhiên, không phải lúc nào kết quả cũng mỹ mãn, nhưng người trầm ổn sẽ không xấu hổ hay hối hận về điều này vì chí ít họ cũng đã hành động và làm hết sức mình.

9. Không nói tục, chửi thề 

Người trầm ổn sở hữu sự cân bằng mạnh mẽ trong thế giới nội tâm. Theo đó, nội hàm đoan chính thì ngoại tại cũng chỉn chu, đứng đắn. 

Nhiều người cho rằng sống trên đời mà không nói tục, chửi thề thì không phải là sống. Quan niệm này hoàn toàn sai lầm. Biết rằng con người ai cũng có mặt tối, bản chất "không nghiêm chỉnh". Nhưng người trầm ổn không cho phép mặt tối đó xâm chiếm tâm hồn họ.

Nói tục, chửi thề không phạm pháp luật, nhưng nó khiến miệng mồm chúng ta không được sạch sẽ.

10. Có cái nhìn công bằng 

Thích nói nhiều là kẻ ngu ngốc: Học 11 kỹ năng của người trầm ổn để có con tim sắt đá, vượt qua mọi giông tố mà không mảy may sợ hãi - Ảnh 6.

Người trầm ổn luôn nhìn thế giới bằng con mắt công bằng và chính trực nhất. Không phải vì anh giàu mà tôi phải cung kính, cũng không phải vì anh nghèo mà tôi phải nhượng bộ. Đã là con người thì ai cũng giống nhau, không ai hơn ai. 

Ăn mày và người giàu khi đứng trước mặt người trầm ổn đều không có gì khác biệt, không vì sang hèn mà phân biệt đối xử.

11. Không khoe khoang năng lực của bản thân 

Người trầm ổn luôn lấy khiêm tốn làm phương châm đạo đức hàng đầu. Cũng chính vì trải qua quá nhiều sóng gió trong cuộc sống nên họ nhận ra thời thế thay đổi là chuyện chỉ trong giây lát. Hôm nay bạn giàu có, hôm sau bạn cũng có thể nghèo đói. Hôm nay bạn giỏi giang, nhưng khi núi cao còn có núi cao hơn, vẫn sẽ có người xuất chúng hơn bạn. Chính vì thế, khoe khoang năng lực của bản thân chính là hành vi của kẻ ấu trĩ và thiếu hiểu biết.

Thay vì suốt ngày luyên thuyên về bản thân tài giỏi thế nào, người trầm ổn chọn cách im lặng để hành động, dùng kết quả để khẳng định giá trị.

"Vật đổi sao dời, xã hội đổi thay", người trầm ổn vẫn ngang nhiên và vững chãi. Chỉ có như vậy, họ mới có thể làm được những điều to lớn với trái tim sắt đá.

Saturday, February 5, 2022

Nỗi trăn trở về hàng ngàn ‘con mắt’ luôn dõi theo người già Nhật Bản



TTO - Khi bước sang tuổi 70, ông Koji Uchida, người Nhật Bản bắt đầu đi lạc. Lần đầu tiên, cảnh sát tìm thấy ông đang ngồi trước một máy bán hàng tự động cách nhà 27 km.

Nỗi trăn trở về hàng ngàn 'con mắt' luôn dõi theo người già Nhật Bản - Ảnh 1.

Ông Koji Uchida tại nhà dưỡng lão nơi ông đang sống. Ảnh: NYT

Những năm sau đó, ông biến mất thường xuyên hơn. Một lần còn đi lang thang suốt hai ngày trước khi đến căn hộ của một người lạ. Ông đói lả và hầu như không thể nhớ tên của mình. Tâm trí ông mờ mịt vì chứng mất trí nhớ.

Không biết phải làm gì, gia đình ông Uchida yêu cầu chính quyền địa phương đưa ông vào danh sách giám sát kỹ thuật số.

Tại Itami, tỉnh Hyogo, nơi gia đình Uchida sinh sống, có hơn 1.000 thiết bị cảm biến xếp dọc các con phố. Mỗi thiết bị được trang trí bằng một nhân vật hoạt hình tươi cười, bao quanh bởi các vạch sóng Wi-Fi. 

Mỗi lần ông Uchida ra ngoài đi dạo, hệ thống đã ghi lại vị trí của ông cụ thông qua một đèn hiệu ẩn trong ví của ông và liên tục gửi cảnh báo cho gia đình. Khi ông đi lạc hướng, gia đình có thể dễ dàng tìm thấy ông ấy.

Itami là một trong số các địa phương ở Nhật Bản đã chuyển sang theo dõi điện tử khi quốc gia già hoá này đối mặt với đại dịch mất trí nhớ. Các chương trình này nhằm bảo vệ những người bị suy giảm nhận thức.

Chi phí cho người... sống lâu 

Những nỗ lực giám sát của Nhật Bản đặt ra câu hỏi hóc búa mà các quốc gia trên toàn cầu phải đối mặt khi dân số của họ già đi nhanh chóng: làm thế nào để quản lý chi phí chăm sóc khổng lồ cho những người sống lâu hơn, cũng như là chi phí xã hội cho gia đình và những người thân yêu khác.

Nỗi trăn trở về hàng ngàn 'con mắt' luôn dõi theo người già Nhật Bản - Ảnh 2.

Một trong số 1.200 máy giám sát kỹ thuật số gắn trên cột đèn ở Itami. Ảnh: NYT

Chính phủ Nhật Bản coi nhiệm vụ này là quan trọng đối với sự ổn định trong tương lai của đất nước. Tuy nhiên, hệ thống giám sát bị cho là một trong những ví dụ cực đoan về sự thích ứng này. 

Nhiều người đưa ra những lo ngại nghiêm trọng về việc theo dõi kỹ thuật số. Họ cảnh báo rằng sự tiện lợi và yên tâm do giám sát mang lại có thể đe dọa nhân phẩm cùng sự tự do của những người bị theo dõi.

Vấn đề giám sát những người lớn tuổi đã đặt ra câu hỏi về sự đồng ý sâu sắc hơn khi các hệ thống giám sát điện tử đã trở thành một vật cố định trên toàn thế giới, được áp dụng rộng rãi ở cả các quốc gia giàu có, cởi mở như Mỹ và Anh, hay như cường quốc châu Á Trung Quốc.

Theo dõi ít xâm phạm

Người Nhật Bản rất quan tâm đến quyền riêng tư cá nhân của họ nên nhiều thành phố đã áp dụng các hình thức theo dõi điện tử ít xâm phạm hơn.

Là quốc gia có dân số già nhất thế giới, Nhật Bản dễ bị tổn thương nhất bởi sự tàn phá của chứng sa sút trí tuệ: mất trí nhớ, lú lẫn, suy giảm thể chất và đau lòng nhất là sự tan rã không thể cưỡng lại của bản thân cùng các mối quan hệ với người khác.

Đáng chú ý, Nhật Bản có tỷ lệ người mắc chứng sa sút trí tuệ cao nhất thế giới, với 4,3% dân số, theo ước tính của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD). 

Một nghiên cứu của chính phủ Nhật Bản năm 2012 cho thấy hơn 4,62 triệu cư dân mắc chứng sa sút trí tuệ. Một số nhà nghiên cứu ước tính rằng 1/4 dân số Nhật Bản sẽ mắc chứng bệnh này vào năm 2045.

Nỗi trăn trở về hàng ngàn 'con mắt' luôn dõi theo người già Nhật Bản - Ảnh 3.

Một đoạn đường ở Itami có sự hiện của máy theo dõi. Ảnh: NYT

Sa sút trí tuệ là nguyên nhân hàng đầu của các trường hợp mất tích ở Nhật Bản. Hơn 17.000 người mắc chứng sa sút trí tuệ đã mất tích vào năm 2020, tăng từ 9.600 người vào năm 2012.

Năm đó, chính phủ đã ban hành chính sách quốc gia đầu tiên về chứng mất trí nhớ, và kể từ đó, chính phủ đã phải vật lộn với việc xây dựng một khuôn khổ pháp lý để đáp ứng tốt hơn cho những người mắc chứng bệnh này.

Một kết quả chính là sự tập trung ngày càng tăng vào việc giúp đỡ những người bị sa sút trí tuệ, thay vì đưa họ vào viện dưỡng lão, với hy vọng cải thiện chất lượng cuộc sống của họ và giảm bớt gánh nặng cho các cơ sở chăm sóc.

Nhưng dịch vụ chăm sóc sa sút trí tuệ tại nhà có thể là nguyên nhân chính gây lo lắng. Mặc dù nhiều địa phương ở Nhật Bản cung cấp dịch vụ trông giữ vào ban ngày đối với người lớn, nhưng nó có thể tốn kém và không đáp ứng nhu cầu giám sát đối với những người dễ đi lạc nhất.

Các gia đình đôi khi giấu giếm những người bị sa sút trí tuệ vì sợ rằng những hành vi thất thường có thể thu hút sự kỳ thị của xã hội hoặc gây bất tiện cho cộng đồng

Đối với những người nhiều lần đi lạc, cảnh sát có thể gây áp lực cho gia đình để giữ họ ở nhà hoặc theo dõi chặt chẽ hoạt động di chuyển của họ.

Năm 2007, một người đàn ông 91 tuổi mắc chứng mất trí nhớ đã lạc khỏi nhà ở miền Trung Nhật Bản và bị tàu hỏa đâm chết. Nhà điều hành tàu hoả đã kiện gia đình của ông cụ vì những thiệt hại phát sinh từ sự chậm trễ trong dịch vụ vận tải hành khách. Và tòa án khu vực đã ra phán quyết có lợi về phía công ty kia. Quyết định đã được đảo ngược trong phần kháng cáo.




Bà Miki Sato, 46 tuổi, người được chẩn đoán mắc chứng sa sút trí tuệ cách đây 3 năm, đã tham gia một công ty cung cấp cơ hội làm việc cho những người mắc chứng bệnh này. Bà Sato nói rằng những người mắc chứng sa sút trí tuệ muốn được tin cậy. 





Và bà cho biết thêm rằng trên thực tế, số người chủ động muốn sử dụng các thiết bị theo dõi GPS này khá thấp so với số người phải sử dụng chúng.

Nỗi trăn trở về hàng ngàn 'con mắt' luôn dõi theo người già Nhật Bản - Ảnh 4.

Bà Miki Sato. Ảnh: NYT

Đối với bà Sato - người đã giúp phát triển một ứng dụng có chức năng theo dõi vị trí để hỗ trợ những người bị sa sút trí tuệ khi họ mua sắm hàng tạp hóa, điều quan trọng nhất chính là lựa chọn của cá nhân người đó.

Tuy nhiên, nỗi sợ hãi bị lạc đường của bà là có thật, Vào những ngày tồi tệ, các nhà ga xe lửa và tên đường phố lẫn lộn với nhau, còn các địa chỉ thì nhảy múa trong ký ức của bà.

Khi những người mắc chứng sa sút trí tuệ mất tích, hầu hết các cộng đồng Nhật Bản vẫn áp dụng cách tiếp cận tương tự để tìm ra họ. Các đội tìm kiếm tình nguyện viên được kích hoạt và nhà chức trách phát thông báo trên đài phát thanh địa phương hoặc trên hệ thống công cộng ở hầu hết các khu vực lân cận.

Một số địa phương đã chọn các giải pháp công nghệ thấp hơn, chẳng hạn như móc khóa chứa thông tin của người đi lạc. Nhưng khi ngày càng nhiều người mắc chứng sa sút trí tuệ sống ở nhà riêng thì phương án kỹ thuật số càng trở nên hấp dẫn hơn.

Những điều đó gồm những thứ dễ xâm nhập hơn, chẳng hạn như camera an ninh và thiết bị theo dõi có thể bỏ vào trong giày, đến các tùy chọn thụ động hơn như mã QR có thể bám trên móng tay và cảnh báo người chăm sóc khi bị quét bằng thiết bị thông minh.

Mặc dù các địa phương và công ty đã đầu tư lớn vào việc phát triển và quảng bá các chương trình, nhưng chúng vẫn được sử dụng ít, một phần vì những lo ngại về đạo đức.

Đặc biệt, vấn đề về sự đồng ý được thông báo là một vấn đề phức tạp, nhất là trong những trường hợp khó đánh giá liệu một người bị sa sút trí tuệ có khả năng đồng ý hay không.

Con trai của ông Uchida, anh Shintaro - người làm việc trong tòa thị chính - đã đăng ký cho cha mình vào năm 2019. Gia đình anh đã đồng ý thảo luận về trường hợp của ông Uchida để công chúng hiểu thêm về chứng mất trí.

Cha anh là một người ưa thích sự bận rộn. Sau khi nghỉ hưu, ông lập tức nhận một công việc khác. Tuy nhiên, khi bước sang tuổi 70, ông bắt đầu gặp khó khăn trong việc lái xe. Trí nhớ ông mờ dần.

Ông Uchida, năm nay 78 tuổi, đã sống nhiều thập kỷ ở Itami. Nhưng giờ đây khi anh đi dạo hàng ngày, đường phố không còn quen thuộc nữa. Trong một tháng, ông Uchida đã đi lạc ba lần. 

Chương trình theo dõi đã giúp 'làm chậm' quá trình lang thang của ông nhưng không thể ngăn chặn nó. Vào tháng 3 năm ngoái, gia đình ông miễn cưỡng đưa cha mình vào một cơ sở điều dưỡng