(Dân trí) - Một "khách sạn bay" hoạt động bằng năng lượng nguyên tử với khả năng bay trên bầu trời trong nhiều tháng, thậm chí nhiều năm, đang là ý tưởng thu hút sự quan tâm chú ý.
Người đứng sau ý tưởng thiết kế táo bạo và đang thu hút sự quan tâm chú ý này là anh Hashem Alghaili (31 tuổi), một nhà truyền thông khoa học người Yemen chuyên đưa ra những thông tin, ý tưởng khoa học, nhằm thúc đẩy sự quan tâm của công chúng đối với những ý tưởng khoa học.
Dù ý tưởng của Hashem Alghaili mới chỉ nằm trên giấy nhưng lại nhận được nhiều sự quan tâm thích thú và được nhiều tờ tin tức quốc tế đề cập. Ý tưởng của Hashem Alghaili tựa như một cách chúng ta hình dung về những phát triển công nghệ của thế giới trong tương lai.
Ý tưởng về "khách sạn bay" thể hiện cách chúng ta hình dung về thế giới trong tương lai (Ảnh: New York Post).
Đài quan sát đưa lại góc nhìn ngoạn mục nằm ở phần đuôi máy bay (Ảnh: New York Post).
Về mặt ý tưởng do Hashem Alghaili vạch ra, "khách sạn bay" có khả năng tự vận hành bằng công nghệ trí tuệ nhân tạo và được đặt tên là Sky Cruise (Du ngoạn trên bầu trời). Theo Hashem Alghaili, "khách sạn bay" Sky Cruise có thể vận hành với 20 động cơ hoạt động bằng công nghệ năng lượng nguyên tử.
Theo Hashem Alghaili, "khách sạn bay" có công nghệ tự sinh năng lượng khiến nó không cần phải hạ cánh trong suốt nhiều tháng, nhiều năm. Ý tưởng thiết kế "khách sạn bay" lấy cảm hứng từ những hình dung về một khách sạn nằm trên bầu trời, để du khách có thể vừa tận hưởng sự xa hoa, sang trọng vừa trải nghiệm những điều thú vị lạ lùng của cuộc sống trên tầng không.
Những ý tưởng phác thảo về "khách sạn bay" bao gồm cả khu mua sắm, phòng tập gym, bể bơi, nhà hàng, rạp chiếu phim, nhà hát...
"Khách sạn bay" được kỳ vọng chứa đựng những tiện nghi như một khách sạn thực thụ (Ảnh: New York Post).
Không gian nhà hàng trong "khách sạn bay" (Ảnh: New York Post).
Do để lộ thông tin CMND/CCCD gắn chip nên nhiều người đã nhận phải thông báo trả nợ dù họ không hề vay tiền. Trong trường hợp này người bị hại nên làm gì?
Tiềm ẩn nhiều rủi ro khi để lộ thông tin CMND/CCCD
Chứng minh nhân dân, Căn cước công dân là các giấy tờ nhân thân quan trọng của mỗi người dân, trong đó thể hiện đầy đủ các thông tin: Họ tên, địa chỉ, ngày tháng năm sinh, đặc điểm nhận dạng…
Hiện nay đa phần người dân đã chuyển sang sử dụng CCCD gắn chip, so với CMND và CCCD mã vạch thì CCCD gắn chip chứa đựng được nhiều thông tin hơn qua việc quét mã QR và chip điện tử gắn trên thẻ. Điều này đã vô tình tạo cơ hội cho kẻ xấu lợi dụng để sử dụng vào mục đích vi phạm pháp luật, nhất là các tội phạm công nghệ cao.
Tuy nhiên, trên thực tế lại có không ít trường hợp vì chủ quan mà người dân vô tư chia sẻ hình ảnh CMND/CCCD không làm mờ thông tin ra ngoài, hay nhiều đối tượng đã sử dụng thủ đoạn xin chụp ảnh CMND/CCCD rồi trả triền.
Hành vi này tiềm ẩn nhiều rủi ro, kẻ xấu có thể lấy thông tin, ảnh chụp và thực hiện các giao dịch vay tiền trên app nhằm mục đích chiếm đoạt. Hiện nay, thủ tục vay tiền qua app tương đối đơn giản, nhanh chóng, người vay chỉ cần ảnh chụp CMND/CCCD và thông tin cá nhân là có thể thực hiện thủ tục vay tiền. Ngay cả trường hợp cần xác minh chính chủ thì cũng được thực hiện hết sức sơ sài. Lợi dụng kẽ hở này, các đối tượng có thể dễ dàng thực hiện hành vi lừa đảo.
Ngoài ra, mọi người có thể bị lợi dụng sử dụng hình ảnh CMND/CCCD hai mặt để đăng ký thuê bao trả sau của các nhà mạng. Sau đó, chúng thực hiện những cuộc gọi quốc tế, hoặc thực hiện các cuộc gọi trong nước một cách vô tội vạ và chủ thẻ có thể phải chịu các khoản phí nợ cước... Chưa kể, các công ty ảo sẽ sử dụng thông tin cá nhân, ảnh chụp CMND/CCCD để đăng ký mã số thuế nhằm qua mặt các cơ quan chức năng…
Có thể thấy, chỉ với việc để lộ thông tin CMND/CCCD của chủ thẻ, kẻ xấu có thể lợi dụng các thông tin này để thực hiện vào nhiều hành vi phạm tội khác nhau nhưng mục đích chung đều nhằm chiếm đoạt tài sản.
Có phải trả nợ nếu bị đánh cắp thông tin để vay tiền?
Vay nợ mang bản chất của thỏa thuận vay tài sản, theo đó căn cứ Điều 463 Bộ luật Dân sự 2015, hợp đồng vay tài sản được hiểu là sự thỏa thuận giữa các bên, trong đó bên cho vay sẽ giao tài sản cho bên vay và bên vay hoàn trả theo đúng số lượng, chất lượng, lãi (nếu có) trong thời hạn nào đó theo thỏa thuận.
Như vậy, việc vay nợ chỉ được xác lập dựa trên sự thỏa thuận của các bên dưới tinh thần tự nguyện, do đó nếu một người bị lấy cắp thông tin như số CMND, CCCD… nhưng trên thực tế không thực hiện giao dịch vay tiền thì không có nghĩa vụ phải trả nợ.
Tuy nhiên, người bị lấy cắp thông tin trong trường hợp này phải chứng minh mình không phải là người thực hiện vay tiền.
Trường hợp người bị lấy cắp thông tin để vay nợ bị bên cho vay đòi nợ, có thể yêu cầu bên cho vay cung cấp các giấy tờ, chứng từ liên quan đến việc vay mượn như: Thời gian vay, số tiền vay, lãi suất cho vay, giao dịch vay...
Đồng thời, để đảm bảo tốt nhất quyền lợi của bản thân, người bị hại có thể trình báo sự việc trên cho các cơ quan công an có thẩm quyền tiếp nhận và giải quyết tin báo tội phạm.
Kiểm tra các thông tin sau khi CMND/CCCD bị lộ
Để hạn chế thấp nhất thiệt hại xảy ra, ngay sau khi nhận thấy thông tin CMND/CCCD đã bị lộ, người dân cần thu hồi ảnh CMND/CCCD ngay khi đăng lên mạng hoặc gửi nhầm cho người khác
Mọi người cần kiểm tra thông tin tài khoản cùng các khoản vay bởi vì kẻ xấu sau khi lấy được thông tin cá nhân của chủ thẻ có thể sẽ thực hiện các hành vi nhằm chiếm đoạt tài sản, trong đó phổ biến là hành vi vay tiền qua cáp app với thủ tục vay đơn giản.
Bên cạnh đó, mọi người cũng cần kiểm tra thông tin số điện thoại trả sau và thông tin thuế. Để kiểm tra xem số CMND/CCCD đã đăng ký bao nhiêu sim chính chủ, chủ thẻ soạn tin nhắn theo cú pháp TTTB gửi 1414. Trường hợp phát hiện một số điện thoại khác mà không phải do mình đăng ký cần nhanh chóng liên hệ đến nhà mạng để phản ánh kịp thời.
Còn để kiểm tra thông tin thuế khi nghi ngờ bị lợi dụng lấy số CNMD/CCCD để đăng ký mã số thuế ảo, có thể truy cập vào địa chỉ https://canhan.gdt.gov.vn/, sau đó nhập thông tin để kiểm tra.
"Kỳ quái" Bộ trưởng có một không hai của Việt Nam, công cực to đưa đất nước vào WTO nhưng khi được cho nhà thì nằng nặc từ chối: "Tôi có nhà rồi…"
Nhắc đến nguyên Bộ trưởng Thương mại Trương Đình Tuyển, người dân ai cũng nhớ hình ảnh ông tại những phiên đàm phán gia nhập WTO với tuyên ngôn: "Việt Nam không thể vào WTO với bất cứ giá nào!".
Bộ trưởng Trương Đình Tuyển là "tư lệnh" Việt Nam trong 14 phiên trường kỳ đàm phán kéo dài 11 năm, trực tiếp là 8 năm 2 tháng và 26 ngày ròng rã. Công lao và tâm huyết đó nhất định sẽ được lịch sử ghi nhận.
"Chất quan" Trương Đình Tuyển là chất ham học, ham đọc. Một lần tôi về sân bay Phú Bài đón ông từ Nam ra Huế. Khi xuống máy bay, ông một tay xách cặp, một tay ôm vào ngực một tập dày tài liệu, báo. Hình như trên máy bay ông mải đọc tài liệu, đọc báo, nên khi máy bay dừng, ông quên sắp xếp vào cặp.
Thấy đoàn Huế ra sân bay đón, ông quên mất là mình đang ôm chồng tài liệu, liền giơ tay chào, thế là tài liệu bay tung toé khắp nơi. Ông tranh thủ đọc và đọc chăm chú từng phút một.
Khi ngồi chủ trì cuộc họp, ông ít khi cà vạt, comple, kể cả khi đón thủ tướng hay phó thủ tướng về làm việc với hội nghị của Bộ, hình như ông không thích loại y phục lễ lạt gò bó này.
Ngồi họp, tay ông chống má, mắt lim dim như ngủ. Mặt ông hốc hác, phong trần. Nhưng khi có đại biểu nào đó nói ý gì đó "có vấn đề", ông ngồi bật dậy, mở cuốn sổ trước mặt ghi ghi, rồi lại ngồi lim dim lắng nghe.
Ở một cuộc họp nọ tại Quảng Trị, khi thấy giám đốc một doanh nghiệp đọc bản báo cáo viết sẵn, ông bỗng rời vị trí đến vỗ vai, ngắt lời:
- Anh là giám đốc hay cán bộ công ty?".
Giám đốc mặt tái mét, run như cầy sấy:
- Dạ, báo cáo Bộ trưởng, em là giám đốc ạ!
- Giám đốc sao không nhớ việc công ty mà phải đọc báo cáo viết sẵn. Đưa bản này cho nhà báo Ngô Minh. Tôi hỏi gì anh trả lời nấy, được không? Anh xem, tôi là Bộ trưởng, công việc cả ngành mà họp với các anh tôi có đọc bài viết sẵn bao giờ đâu!
Ảnh: L.G.
Ông Tuyển là người không thích quan cách. Hồi ông làm Bí thư Nghệ An, tôi đến phòng Bí thư của ông, thấy góc phòng có bếp ga, xoong nồi, chén bát. Tôi ngạc nhiên hỏi: "Thế không có ai phục vụ cho anh à?".
Ông cười: "Làm sao phải có thêm một người phục vụ! Mình ăn được thì nấu được chứ". Ông tự đạp xe đạp đi chợ Vinh mua thực phẩm về nấu lấy ăn. Nấu một bữa, ăn cả ngày.
Ngày nghỉ cuối tuần, không họp hành gì, ông nhảy tàu hỏa ra Hà Nội với vợ con. Tôi nghe anh em cán bộ Tỉnh ủy Nghệ An kể, văn phòng tỉnh uỷ trang bị cho ông cái tủ lạnh, nhưng ông không nhận. Ông chỉ đề nghị mua cái bình gas, hết bao nhiêu tiền ông trả.
Trong lúc bí thư, chủ tịch nhiều tỉnh, huyện, giám đốc các sở đi xem bóng đá phải là xe con, dù nhà chỉ cách sân vận động cây số thì Bí thư Tỉnh uỷ Trương Đình Tuyển vẫn đạp xe đạp ra sân vận động mua vé xem bóng đá.
Ông Tuyển là người thẳng thắn và liêm khiết. Khi ông làm Bí thư Nghệ An, lãnh đạo tỉnh bàn nhau định phân phối một mảnh đất và xây nhà cho ông. Ông liền từ chối với lý do: "Tôi đã có nhà ở Hà Nội rồi".
Dịp Đại hội Đảng bộ các huyện, văn phòng Tỉnh uỷ Nghệ An bố trí xe con cho Bí thư, các phó bí thư, các Trưởng ban, còn anh em chuyên viên thì đi chung xe 16 chỗ ngồi. Đó là "tập tục" xưa nay, nên họ không cần hỏi ý kiến Bí thư mới.
Đến giờ xuất phát, thấy xe con, xe ca đỗ san sát trong sân, ông Tuyển ngạc nhiên hỏi: "Xe đi đâu mà nhiều thế này?". Một ông văn phòng thưa: "Thưa anh, xe đi Đại hội huyện…". Ông đỏ mặt phán: "Các xe con về. Còn tất cả lên xe ca. Tiền đâu mà xe cộ rầm rầm thế?".
Lần khác, ông nhận được giấy mời dự Đại hội Đảng bộ huyện nọ. Đúng giờ ông nhờ một anh cán bộ chở xe máy xuống huyện. Toàn cán bộ huyện ủy vì không biết mặt bí thư mới, nên cứ ra cổng để đón đoàn xe của tỉnh ủy về. Chờ mãi, đến khi thấy chiếc xe ca chở cán bộ tỉnh, hỏi ra mới chưng hửng: Bí thư tỉnh uỷ mới đang ngồi đọc tài liệu trong hội trường đại hội từ lâu rồi!
Lên dự Đại hội Đảng bộ một huyện miền núi, sau khi bầu bán xong, kết thúc hội nghị, huyện uỷ chiêu đãi rất thịnh soạn.
Cuối bữa tiệc, Bí thư tỉnh uỷ hỏi Bí thư huyện uỷ mới: "Ông làm sao có nhiều tiền mà chiêu đãi nhiều người thịnh soạn thế này?". Ông bí thư huyện tái mặt: "Dạ thưa anh, bốn năm năm mới có một lần".
Ông Tuyển nghiêm sắc mặt: "Tiền là tiền thuế của dân, miền núi lại nghèo, dân đang đói, ông không xót sao? Còn đi dự đại hội xã thì họp xong là ông về rất nhanh, vì ngại xã phải mời cơm. Rủ anh em cùng đi về dọc đường ăn quán. Khi ăn quán ông thường giành "quyền" trả tiền vì "Lương tôi cao hơn các cậu".
Bà con tiểu thương bán thực phẩm chợ Vinh do xem tivi nên biết mặt ông Tuyển. Khi mua rau, cá, ông hỏi bà con "có bán đắt không đấy?". Bà con trả lời ngay: "Làm bí thư tỉnh uỷ mà tự đi chợ nấu ăn, là bà con biết rồi. Bà con thương lắm, tin lắm, không bán đắt mô!".
Ông Tuyển về làm bí thư Nghệ An chưa trọn nhiệm kỳ, mà có huyện miền núi như Tân Kỳ ông đến thị sát tới 3 lần. Ông đi cơ sở không bao giờ báo trước. Không bao giờ để huyện hay nông trường, nhà máy lo chỗ ngủ, đãi đằng cơm nước, mà tất cả đều do Văn phòng tỉnh uỷ chuẩn bị theo sự chỉ đạo của ông.
Người dân Nghệ An còn kể nhiều giai thoại nữa, như chuyện ông Tuyển cứ sau mỗi cái Tết lại nộp vào ngân quỹ của tỉnh hàng tỷ đồng. Đó là tiền mà các quan chức Nghệ An mang ra Hà Nội "chúc Tết" gia đình Bí thư khi ông không ở nhà. Ông bắt vợ nhận và cho vào một cái hòm, như "hòm công đức"...
Một lần Đoàn công tác bộ Thương mại từ Huế ra Quảng Trị. Sở thương mại tỉnh cho hai chiếc xe đến chở đoàn. Một chiếc xe con 4 chỗ và một chiếc xe 22 chỗ ngồi.
Bộ trưởng Trương Đình Tuyển ra khỏi khách sạn, lên thẳng chiếc xe ca ngồi vào vị trí thứ hai sau lưng lái xe. Lãnh đạo tỉnh thiết tha đề nghị Bộ trưởng xuống đi xe con.
Ông cười bảo: "Các ông vẽ chuyện. Đây ra Đông Hà xe này chở đoàn còn rộng, đi thêm xe con làm gì cho tốn!". Từ Quảng Trị ra Quảng Bình cũng vậy. Lần này thì Bộ trưởng nổi nóng đuổi anh lái xe con: "Em đưa xe về ngay!".
Còn có cả một bộ trưởng Trương Đình Tuyển rất yêu văn chương và quý mến các nhà văn. Ông hay đàm đạo văn chương với các nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, Hoàng Trần Cương…
Khi ông mới lên bộ trưởng, cái tên Phùng Quán vẫn gây "sợ sệt" đối với nhiều người. Thế mà ông dám mời nhà văn Phùng Quán đến cơ quan Bộ Thương mại đọc thơ. Vào Huế, dù họp hành cấp tập, tối đến ông vẫn bảo tôi rủ mấy anh chị nhà thơ Huế đến chỗ ông để gặp gỡ và đọc thơ cho vui.
Trong những cuộc như thế, ông chăm chú nghe thơ anh em và say sưa đọc những bài thơ mới của mình cho đến tận khuya. Thơ ông rất tâm trạng và rất mới. Trong chuyến đi thăm lăng mộ Taj Mahal, Di sản thế giới ở Ấn Độ, ông có bài thơ "Viết ở lâu đài Batmahal":
Bátmahan sừng sững giữa trời
Pho sử đá ghi cảnh đời nghịch lý
Vua khóc vợ xây đền đài kỳ vỹ
Tôi khóc người thợ đá
Đá ơi!
Sang Nga, đi bên sông Nê Va gặp cô gái Hồi choàng khăn che mặt, ông viết: "Mắt mồ côi anh gặp mắt em rồi". Có lần một số Tết báo Thương mại có in một bài thơ ông viết tặng vợ nhưng ký một bút danh khác. Bài thơ ghi công vợ bao năm chăm lo việc họ, việc nhà, "Còn anh năm tháng hành nghề phiêu diêu".
Tôi hỏi: "Sao anh làm Bộ trưởng lại gọi là "hành nghề phiêu diêu?". Ông cười: "Luật pháp, chính sách mình chưa chặt, còn nhiều kẽ hở để bọn xấu lợi dụng, nên làm bộ trưởng bây giờ "chết" lúc nào không biết, không phiêu diêu là gì nữa!".
Ông Tuyển có cả một tập thơ tình. Toàn những bài không có đầu đề. Đó là những bài thơ "khóc" một cuộc tình thời trai trẻ. Ông có câu thơ họa rất đúng chân dung của mình:
Tôi khảo cổ chính tôi và thấy
Một xấp dày ngu ngơ…
Có lần tôi hỏi ông: "Sao anh không xuất bản thơ mình? Ông cười nheo mắt: Mình in thơ bây giờ thiên hạ sẽ bảo Bộ trưởng lấy "tiền chùa" in thơ à! In thơ thì vội gì. Nàng thơ bỏ mình mới sợ...