Không đề
Ôi, nước Nga thân thiết của tôi ơi,
Nhà gỗ thông khoác áo choàng tượng Chúa...
Một màu xanh mắt ngắm nhìn thuê thỏa
Một màu xanh tít tắp tận chân mây
Như một kẻ hành hương từ xa đến,
Tôi ngắm nhìn mãi đồng ruộng của Người.
Bên lối rào le te quanh thôn xóm
Những cây phong gầy guộc lá reo vui.
Ngày lễ thánh nhà thờ trên mọi nẻo
Hương mật ong, táo chín tỏa ngất ngây
Sau điệu nhảy cầm tay trên cỏ thảo
Là rộn ràng đến điệu vũ xuân tươi.
Theo lối mòn nát nhàu tôi tất cả
Ra bao la đồng ruộng trải ngát xanh.
Tiếng cười vang của các cô thôn nữ
Ðón gặp tôi như những tiếng khuyên vàng.
Ôi nếu như thiên thần lên tiếng gọi
"Bỏ nước Nga lên sống ở thiên đường!"
Tôi sẽ đáp: "Thiên đường xin để đấy".
Cho tôi cùng với Tổ quốc yêu thương!"
Xéc-gây Ê-xê-nhin (1895- 1925)
Thúy Toàn dịch
Nước Nga
Ôi nước Nga, chúng cười giễu nước Nga,
Chúng chê trách và nhiều khi xấu hổ
Vì người Nga quá giản dị, thật thà
Với muôn thuở những túp lều đói khổ.
Cũng giống thế khi bà mẹ từ quê
Ra thăm con mà thằng con xấu hổ
Vì mẹ hắn quá già yếu, vụng về
Giữa đám bạn dân ăn chơi thành phố.
Hắn buồn rầu nhìn người mẹ đáng thương
Vâng, người mẹ đang ngồi kia, xấu, bẩn,
Người đã vượt hàng mấy trăm dặm đường
Ðể mang đến những đồng xu nuôi hắn.
I-van Bu-nin (1870- 1953)
Thái Bá Tân dịch
Mùa hè rớt
Có một mùa trong sáng diệu kỳ
Cái nóng êm ru, màu trời không chói
Mùa hè rớt - cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như nắng mới vào xuân.
Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Khe khẽ như không, dịu dàng, phơ phất
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu.
Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả thấm trong cánh đồng lặng sẫm
Hạnh phúc - ít hơn, khóe nhìn say đắm
Ghen tuông - dù chua chát cũng thưa hơn...
Ôi cái mùa đại lượng rất thân thương
Ta cảm nhận vì ngươi sâu sắc quá!
Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta cứ nhớ
Tình yêu đâu?... Rừng lặng bóng sao mờ
Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt
Nhưng chỉ mãi bây giờ ta mới biết
Yêu đương, giận hờn, tha thứ, chia tay...
Ôn-ga Béc- gôn (1910- 1975)
Bằng Việt dịch
No comments:
Post a Comment