Tối qua, chồng tôi vô tình làm đổ một ly rượu và nó vỡ tan trên sàn nhà. Tôi không ở đó để nhìn thấy nhưng đã nghe tiếng vỡ. Anh ấy tiếp tục dọn dẹp và kiểm tra xem có còn mảnh vụn nào không, sau khi hài lòng rằng đã nhặt hết, anh đi ngủ.
Tôi thường thức dậy vào ban đêm để làm vài việc lặt vặt quanh nhà, nên tôi dậy và đi vào phòng giặt. Khi đi qua bếp, tôi nhìn thấy một vài mảnh thủy tinh khá lớn. Thành thật mà nói, phản ứng đầu tiên của tôi là khó chịu... Tôi nghĩ điều này thật bất cẩn, nếu một trong các con của chúng tôi dậy và đi vào bếp mà dẫm phải mảnh thủy tinh thì sao? Tôi bắt đầu bực bội hơn thì nghe thấy trong lòng một tiếng nói nhắc nhở, “Chẳng phải mình ở đây là để giúp đỡ hay sao?”
Tôi hiểu rằng lẽ ra tôi nên vui mừng vì đã dậy để nhận thấy những gì anh ấy bỏ sót. Tôi quét lại sàn nhà và bắt đầu di chuyển đồ đạc để xem có mảnh nào văng ra xa không. Tôi tìm thấy khá nhiều.
Đây chính là hôn nhân. Vợ chồng chúng ta có thể không phải lúc nào cũng làm đúng hoàn hảo mọi thứ dù đã cố gắng hết sức, nhưng một người bạn đời thực thụ là người nhìn thấy sự thiếu sót và bù đắp cho nhau.
Không phải lúc nào cũng là lúc để phàn nàn, đôi khi là lúc để hoàn thành.
- Valencia Davis. Dịch bởi Trang Nguyen