Bên cạnh những tên tuổi quen thuộc như Le Bleu, Lacaito, bạn còn có thể lựa chọn các khu nhà mới như Satori, Mei Hideaway, Au Frais.
Mei Hideaway
Mei Hideaway nằm trên đường Trúc Bạch, nhỏ nhắn và lãng mạn. Nội thất ở khu nhà chú trọng những chi tiết nhỏ từ đồ làm bếp, giá sách, bàn ghế cho đến ánh sáng vàng ấm áp và ô cửa kính trắng đón nắng, nhìn xuống vườn hoa xanh mướt.
Giá ở Mei Hideaway khoảng một triệu đồng một phòng cho 4 người nhưng nếu ở thêm người sẽ phải đóng phụ phí. Khu nhà có 2 phòng ngủ, một phòng sinh hoạt chung kiêm cả phòng khách lẫn phòng ăn, một khu bếp nhỏ xinh ngập tràn ánh nắng và một ban công.
Au Frais
Căn hộ được xây trên mặt bằng rộng 200 m2 với 2 phòng ngủ rộng 150 m2, tiện nghi và ban công nhìn thẳng ra Hồ Tây. Homestay nằm trên tầng 9 một tòa nhà ở trung tâm quận Tây Hồ.
Khu nhà nổi bật với thiết kế nội thất cầu kỳ như một studio, ban công thoáng rộng, xanh mướt bởi những lùm cây xinh xắn. Giá một phòng khoảng 2,5 triệu đồng cho 4 người.
Le Bleu
Le Bleu là tên tuổi khá nổi với những ai yêu thích homestay ở Hà Nội. Le Bleu Indie Apartment ở Tông Đản được cải tạo từ căn hộ chung cư cũ còn Le Bleu ở Trần Hưng Đạo lại vốn là một căn biệt thự Pháp cổ, nét kiến trúc vốn dĩ quen thuộc với người Hà thành.
Một cơ sở khác lại nằm trong ở phố Núi Trúc trong tập thể văn nghệ sĩ. Tất cả đều được thiết kế với phong cách nghệ thuật, đơn giản và tinh tế.
Satori Homestay
Satori giống như căn phòng mơ ước của mọi cô gái với tone màu ngọt ngào, diện tích không lớn nhưng luôn đem lại cảm giác ấm áp và bình yên, nằm trên phố Quang Trung.
Mỗi căn phòng chỉ nhỏ tầm 16 m2, có 6 phòng ngủ, và phòng khách, bếp, sân thượng là không gian chung. Giá cho một đêm ở Satori khoảng 500.000 đồng, còn thuê cả căn khoảng 2,8 triệu đồng.
Tree House
Đây là khu nghỉ độc đáo bậc nhất ở Hà Nội khi được xây dựng ở trên cây, đúng như tên gọi của nó. Tree House là tác phẩm của một họa sĩ có tiếng, gồm nhiều ngôi nhà, mỗi ngôi nhà được thiết kế theo phong cách riêng nhưng khi đặt cạnh nhau khiến khách nghỉ có cảm giác như đang ở trong một khu rừng rậm cổ tích đầy sáng tạo.
Giá mỗi căn từ 45 USD/đêm.
Lacaito
Lacaito là một căn hộ nhỏ nằm trong khu biệt thự Pháp ở ngõ phố Dã Tượng, chỉ có một phòng ngủ, bếp và ban công nhưng khá tiện nghi. Khu nhà đem đến cảm giác gần gũi, mộc mạc nhờ nội thất đơn giản, chủ yếu làm bằng chất liệu mây tre, gỗ.
Giá thuê tại Lacaito dao động từ 900.000 đến 1.200.000, ở tối đa được 4 người.
Hidden Villa
Được biết đến tên gọi là "căn nhà trong phim Chạng Vạng", Hidden Villa là một nơi "đi trốn" hoàn hảo cho người dân Hà thành, nơi khiến bạn như lạc giữa khu rừng vắng vẻ ở Bắc Âu, tận hưởng không gian chỉ ta với ta. Nằm trong rừng thông ở Sóc Sơn, ngoại thành Hà Nội, căn biệt thự mang cảm giác biệt lập và khép kín, giúp bạn tránh xa khói bụi ồn ào của cuộc sống nhưng cũng không kém phần tiện nghi.
Khu nghỉ có 2 phòng ngủ lớn, một phòng khách rộng, cầu thang gỗ, bếp, khu vực nướng thịt BBQ ngoài trời. Giá 2 ngày 1 đêm là 4 triệu đồng.
Hai nhà nghiên cứu – tiến sĩ Calvin Coffey và tiến sĩ Peter O’Leary – đã mãi mãi làm thay đổi cách hiểu của chúng ta về một mô quan trọng trong cơ thể con người được gọi là mạc treo. Trong một nghiên cứu mới đây, Coffey và O’Leary cho rằng mạc treo xứng đáng được công nhận là một cơ quan mới của con người. Trong cơ thể con người đã có 78 cơ quan, và mạc treo sẽ là cơ quan thứ 79. Dưới đây là lý do tại sao mạc treo lại quan trọng đến thế.
Metrocab, hệ thống cáp treo bay qua thành phố đi vào hoạt động từ năm 2004 ở Medellin. Đây là niềm tự hào của thành phố lớn thứ 2 cũng là đô thị hiện đại nhất Colombia.
Xây dựng cáp treo thành giải pháp giao thông đô thị, thậm chí được đưa ra trong các cuộc thảo luận nghiêm túc tại Hội nghị Habitat 3 - Hội thảo lớn nhất thế giới về đô thị và phát triển nhà ở do Liên Hợp Quốc - tổ chức tháng 10/2016 tại Quito (Ecuador).
Thành phố ở dưới chân
Medellin (Colombia) là thành phố đầu tiên trên thế giới sử dụng cáp treo như một phương tiện giao thông công cộng. Metrocab đi vào hoạt động từ năm 2004, là niềm tự hào của thành phố lớn thứ 2, cũng là thành phố hiện đại nhất Colombia.
Carolina Jimenez, phóng viên tờ El Colombiano nói rằng từ khi có metrocab, việc đi lại của người dân giữa các khu đã nhanh đáng kể. Chẳng hạn từ khu Santo Domigo vào trung tâm chỉ còn 20-30 phút, trong khi trước kia, nếu bình thường họ phải mất tới 2 tiếng rưỡi.
Ngồi cáp treo ngang qua thành phố không phải chuyện lạ ở Medellin. Ảnh:Mai Nguyên.
Bản đồ metrocab của Medellin tương đối dễ hiểu, chia làm hai phần metro và cab (cáp treo). Metro trong thành phố chỉ có 2 tuyến A và B. Còn cáp treo có 3 tuyến: Tuyến K xây dựng đầu tiên năm 2004, dài 1,8 km nối trung tâm thành phố với khu phố ổ chuột Santo Domingo.
Bốn năm sau, tuyến J dài 2,7 km đi vào hoạt động phía tây thành phố. Tuyến L là tuyến mới nhất, hoàn thiện năm 2010, mục đích thu hút du khách trải nghiệm cáp treo và lên đỉnh núi cao nhất Medellin - đỉnh Avril.
Chúng tôi lên metro từ bến Universidad trung tâm Medellin, đi về phía bắc, chúng tôi đổi sang tuyến cáp treo ở bến Acevedo, cách bến cũ 3 bến. Nếu chỉ di chuyển bằng trong các tuyến A, B, K, J sẽ chỉ mất 2.000 pesos (khoảng hơn 15.000 đồng).
Trên cáp treo, tôi có thể nhìn thành phố ngay dưới chân, theo đúng cách đang “bay qua” thành phố. Hệ thống cáp treo tuyến K được dựng dọc theo các trục đường bộ lên núi, có 4 ga chính. Ba năm sau khi tuyến này hoàn thành, chính quyền thành phố xây dựng thư viện Espana.
Khu phố ổ chuột Santo Domingo nhìn từ trên cáp treo. Ảnh: Mai Nguyên.
Từ trên cáp treo, có thể nhìn thấy rõ kiến trúc 3 khối nhà màu đen của thư viện trên sườn đồi Santo Domingo. Nếu xuống ga Santo Domigo, đi bộ chừng 15 phút qua các dãy nhà mới được cải tạo, là có thể tới thư viện. Cáp treo và thư viện Espana là 2 biểu tượng “đổi đời” của người Santo Domingo.
Từ ga Santo Domingo, mua thêm vé cáp treo cho tuyến L, chúng tôi chuyển sang đi lên đỉnh cao nhất Medellin - Avril. Tuyến L là tuyến chạy thẳng, phải trả thêm 7.000 pesos/2 chiều (khoảng hơn 53.000 đồng).
Để lên đến đỉnh núi Avril từ bến Universidad, tôi mất chừng một tiếng, tính cả thời gian tranh thủ tham quan khu Santo Domingo. Medellin miễn phí vé cáp cho những hộ buôn bán, hay làm dịch vụ trên đỉnh Avril. Vậy nên chợ Avril họp mỗi cuối tuần rất đông đúc, chủ yếu bán các loại nông sản của vùng.
Tôi cũng không phải xếp hàng quá lâu, có lẽ vì không phải giờ cao điểm. Nếu vào tan tầm, có thể tôi sẽ mất chừng nửa tiếng để chờ lên cáp.
Toàn bộ hệ thống metrocab do tập đoàn Metro của Medellin quản lý. Kinh phí cho hệ thống lấy từ ngân sách thành phố. Cáp treo mỗi ngày chở hơn 30.000 lượt khách và vì tích hợp được cả hệ thống metro, buýt nên hành khách có thể đến các tuyến chính thành phố mà không sợ tắc đường giờ cao điểm.
Nói không ngoa rằng cáp treo đã thay đổi đời sống người dân ở đây. Có hệ thống giao thông này, người Santo Domingo có thể đi làm, trẻ em được đi học thuận tiện hơn, có các dự án hỗ trợ, du lịch trên công viên Avril khởi sắc.
Cơn bão cáp treo
Các thành phố nằm trên dãy Andes có địa hình rất đặc trưng, đều nằm trên các sườn núi cao và dốc. Cáp treo Medellin dường như là nguồn cảm hứng cho một loạt các thành phố Mỹ Latinh khác trong vấn đề tìm hướng giải quyết giao thông đô thị.
Ở Hội nghị Habitat 3, các diễn giả nhận định cáp treo ở Mỹ Latinh đang lan như một cơn bão. Sau Medellin, thêm 5 thành phố Mỹ Latinh tiến hành các dự án tương tự.
Carlos Luis Barreto, kiến trúc sư chuyên ngành cáp treo tại Caracas (Venezuela) nói rằng: “Dù metrocab của Medellin lấy cảm hứng từ hệ thống Caracas Aerial Tramway (một hệ thống cáp treo theo tuyến cố định để đưa khách lên các khu resort trên núi) nhưng việc dùng nó để trở thành phương tiện giao thông đưa các khu phố nghèo liên kết với trung tâm thành phố thì chính Caracas phải học hỏi Medellin”.
Cáp treo gần khu vực thư viện Espana trên đồi Santo Domingo. Ảnh: Uncovercolombia.com.
Caracas cũng đang vận hành hệ thống tương tự từ năm 2010. Một vài thành phố Nam Mỹ khác cũng sử dụng phương thức “bay ngang thành phố” này là La Paz (Bolivia), Rio De Jainero (Brazil). Metrocab trở thành giải pháp “cách mạng” để cải tạo giao thông cho các khu ổ chuột như các nước Mỹ Latinh.
Thậm chí Bogota, thủ đô của Colombia, vốn được coi là điển hình của sự thành công trong việc áp dụng hệ thống buýt nhanh BRT cũng đang sôi sục chuyện học tập Medellin.
Một vài cuộc biểu tình đã nổ ra ở các ga BRT Bogota, nhằm phản đối cách thức xây dựng và mập mờ tài chính khi xây BRT. Hàng nghìn người đã ký thỉnh nguyện thư lên thị trưởng thành phố yêu cầu tái khởi động dự án Metro.
Chẳng phải đơn giản mà Medellin từ thành phố nổi đình đám với các vụ giết người, chiến thắng cả Tel Aviv lẫn New York để trở thành "Thành phố Sáng tạo của năm", theo bình chọn của tờ Wall Street Jounal năm 2013.